Đĩa từ (Magnetic Disks)[1] Là một trong các loại thiết bị lưu trữ được sử dụng rộng rãi nhất trong các thiết bị tính toán nói chung và các máy tính cá nhân nói riêng
Đĩa từ thuộc loại bộ nhớ ổn định
Đĩa từ là bộ nhớ có dung lượng lớn, đặc biệt là đĩa cứng, dùng để lưu trữ thông tin lâu dài dưới dạng các tệp (files)
Để lưu được thông tin, đĩa từ sử dụng các đĩa nhựa hoặc đĩa kim loại có phủ lớp bột từ trên bề mặt
Có hai dạng đĩa từ chủ yếu
Đĩa từ mềm (Floppy Disks)
Đĩa từ cứng (Hard Disks)[2]
Đĩa có thể lưu thông tin trên cả hai mặt (side), được đánh số mặt 0 và mặt 1
Cấu tạo của ổ đĩa cứng bao gồm
Công thức tính dung lượng của đĩa cứng =
Đối với các ổ đĩa cứng cũ trước đây, các phần trên đĩa thường được thể hiện dưới dạng được sắp xếp thành từng đoạn, giống như các lát bánh pizza, điều đó có nghĩa là các khu vực bên ngoài đĩa có diện tích lớn hơn những khu vực gần trung tâm hơn, có nghĩa là chúng chứa ít bit hơn trên một đơn vị diện tích và kém hiệu quả hơn trong việc lưu trữ dữ liệu hơn các khu vực bên trong. Trên các đĩa cứng hiện đại, mỗi khu vực có cùng diện tích, do đó mỗi khu vực lưu trữ cùng số bit trên một đơn vị diện tích
Định dạng đĩa cứng
Phân khu
Cung khởi động
Đĩa quang (Optical Disks) hoạt động dựa trên nguyên lý quang học: sử dụng ánh sáng để đọc và ghi thông tin trên đĩa
Các đĩa quang thường được chế tạo bằng plastic với một mặt được tráng một lớp nhôm mỏng để phản xạ tia laser
Mặt đĩa quang được "khắc" rãnh và mức lõm của rãnh được sử dụng để biểu diễn các bit thông tin
Việc đọc thông tin trên đĩa quang được diễn ra theo các bước sau